Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Em bao giờ sẽ tới

Một ngày đầy tâm trạng và anh chỉ muốn sến súa chút thôi
...
Hôm nay, đưa mình qua những góc phố Hà Nội sáng sớm dưới những tán cây xanh già cỗi. Những ngày cuối xuân tự nhiên lạnh bất ngờ anh lại thấy bình yên.
Những dòng tâm sự với một người chị thân quen khiến anh nghĩ rất nhiều về em, người con gái anh hình dung trong cuộc đời mình.
Em là một cô gái dịu dàng, với mái tóc bồng bềnh, có thể ngắn có thể vừa, có thể cuốn xoăn một chút. Là một cô gái của sự nhẹ nhàng cả trong lời nói lẫn hành động. Là em ngây thơ, là em tâm lý, là em có những giây phút nũng nịu yêu thương. Anh sẽ yêu ánh mắt của em nhất, rồi nụ cười và tất cả...
Em là cô gái của những bản tình ca anh hát, là người trút bầu tâm sự bấy lâu anh ít chia sẻ với ai...Anh thích nghĩ đến cảnh anh đàn, em hát, đoạn trầm của anh, lời cao em đó...
Em...có thể bướng bỉnh, anh cũng không khắt khe để không chiều một cô gái bướng bỉnh nhưng bướng bỉnh chừng mực.
Em...ngoan với mẹ cha. Tất nhiên em sẽ thế vì không thế thì em sẽ không gặp anh.
Em...hiền hòa với mọi người. Anh nhìn ra điều này trong em rồi đó. Anh sẽ giúp em nếu em cần sựu hỗ trợ.
...
Anh. Một người trẻ đang có xu hướng già đi. Đầu cũng hai thứ tóc rồi, không còn quá non nớt trong suy nghĩ lẫn hành động nữa. Anh muốn yêu thương và muốn được yêu thương. Nhưng em à, anh sợ anh yêu thương chưa đủ. Đừng bao giờ dồn ép yêu thương trong anh...Khi nó trỗi dậy em có ngăn cũng không được nhưng khi anh đã giấu em chẳng thể tìm được đâu. Anh có thể đã thích một cô gái, đã nhớ cô ấy rất nhiều nhưng đó có phải là yêu hay chỉ đơn giản là sự rung động của một miền cảm xúc. Những tâm hồn đồng điệu thì dễ đến với nhau nhưng sự cộng hưởng đôi khi lại xảy ra xung đột.
Đừng bao giờ bắt anh nuông chiều quá chiều khi anh nghiêm khắc, hãy giúp anh kiềm chế bằng cách chọn đúng thời điểm. Anh không phải là một đứa trẻ con, cũng không thuộc tầng lớp thanh niên ất ơ cu bất. Đừng bao giờ nghĩ tình yêu với anh là một trò chơi dù anh với em có chia tay. Khi yêu anh sẽ giành trọn cho em nhưng giữ được hay không đó là một điều anh không biết trước. Anh thích nghĩ về gia đình. Thích nghĩ về những đứa trẻ. Nếu em muốn yêu để trải nghiệm, xin em đừng chọn anh. Anh không muốn làm một cô gái tổn thương thì cũng xin em đừng làm anh tương tự...và cũng đừng làm ai như thế.
Anh mơ về một mái ấm lúc anh đã sang tuổi trung niên, với một ngôi nhà xinh xinh. Một mảnh vườn đầy hoa và rau quả...một ngôi nhà đầy tiếng cười...Em dạy con nấu ăn, anh dạy con học bài ca hát...Những điều mộng mơ.
Anh nghĩ rất nhiều...
Em có yêu anh thực sự thì hãy đến và lay động anh đi. Anh đã có lúc sợ yêu, sợ cái cảm giác đối mặt với người mình yêu thương như một người xa lạ. Sợ rồi em chỉ yêu mình anh thôi còn quên đi cuộc sống xung quanh, để rồi anh lại trở nên ích kỷ. Sợ rồi anh không đủ nhẫn nhịn để giữ em lúc ta cãi nhau...anh sợ nhiều. Có lúc anh nghĩ anh không cần yêu vì anh chỉ cần tốt với bố mẹ, yêu thương những người xung quanh, sống trọn với khoảnh khắc của đời mình thì đó là tình yêu đích thực. Nhưng thực sự Anh vẫn chờ em...ơi em..bao giờ em tới?

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

Em và bóng đá

Nếu em không yêu đá bóng.
Đây là một trong những thử thách anh muốn liệt kê ra về tương lai với vợ của anh, hay gần hơn là người yêu anh.
Bóng đá hiện giờ không còn quá xa lạ với con gái, bạn anh đấy thôi  cũng đá bóng như con trai, nào Ngân nào Linh, nào Hà nào Nữ...nên nếu em không yêu đá bóng anh sẽ không kể chuyện bóng đá khi có các bạn đó ngồi cùng em.
Em không yêu bóng đá, anh sẽ yêu thay phần em, để em giành phần đó mà yêu anh và gia đình. Đừng lo anh sẽ ăn bớt yêu thương, chỉ có cộng dồn chứ trừ của anh khó lắm.
Rồi em sẽ phải quen với những ngày mùa đông, vào cái lúc lạnh giá nhất, choàng vòng tay sang phía anh mà nhận về mình chỉ là một khoảng không khí, hoặc là cái gối ngụy trang đã được dàn xếp sẵn. Anh ở đâu ư, hãy tìm về phía có ánh sáng lúc 1h30...ở nơi đó, anh và có thể xuất hiện thêm một vài người, con trai chúng mình chẳng hạn...đang ngồi co ro xem ARS đá CL. Em thì anh không chắc là sẽ truyền được đam mê, nhưng riêng con mình thì chắc hẳn sẽ mang tình yêu giống bố. Giống bé Jack của Brian, sinh ra đã mang trong mình dòng máu oto. 
Lúc đó thì em đừng có dại mà tút dây nguồn, hay cầm vội cái remote và ấn nút đỏ...nhé. Hãy nhẹ nhàng vào đắp chăn ngủ tiếp, anh không mở to tiếng đâu, em cứ ngủ ngon, có bàn thắng cũng chỉ nhẹ nhàng đập tay và nhảy lên trong im lặng. Những hôm đó thường thì anh sẽ làm luôn bữa sáng cho em coi như là bù đắp.:)) Yêu chưa vợ.
Em rồi cũng sẽ yêu bóng đá. Vì anh sẽ rất hay xem bóng đá. Việt Nam, seagames, Uero, wc, ELP, laliga, CL.... biết bao nhiêu trận đấu. Và hơn thế anh rất thích đá bóng. Hồi chưa cưới, em chắc sẽ đi theo anh vài lần đến sân. Yêu nhau mà, anh biết là em sẽ cố gắng thể hiện sự quan tâm bằng cách theo dõi đam mê của anh. Những hôm có em chắc chắn anh sẽ đá hơn sức mình, vì có cái sướng nào bằng được làm người yêu vui.:)) Đến đây, anh bắt đầu thấy trong mắt em có hình tròn quả bóng rồi. Chẳng thể nào xem mãi mà không có một chút vương vấn...Anh muốn em và anh mặc áo đôi là một cặp áo đấu, để khi trên sân, chúng mình vẫn là một đội....
Nếu em không yêu đá bóng...thì vẫn không sao. Anh vẫn yêu em, nhưng anh sẽ cảm hóa em dần dần.
..
..
Em muốn yêu đá bóng
Ôi, em chọn đúng người để yêu rồi. Trên mạng có cả đống lời ca thán về người yêu khi cứ khủng long xanh về bóng đá với bạn trai. Nhưng anh khác. Em cứ hỏi anh bất cứ thứ gì em muốn biết về bóng đá, anh mà biết anh trả lời tất. Hãy cứ thể hiện ý kiến của mình về cái trò thể thao này. ANh không bất ngờ nếu em nghĩ tại sao không cho mỗi thằng một quả bóng để đá trong khi bóng ngoài sân có thừa. Nó cũng giống như tại sao không phải mỗi chàng trai thì yêu lấy một cô mà cứ nhất thiết phải nhiều người đều yêu thương chung một nàng vậy. Nó gần gũi thôi. Anh tin là nếu em muốn yêu thì bóng đá sẽ đến với em một cách chân chính nhất, và em sẽ yêu.
Em muốn chọn một đội
Đầu tiên em sẽ có cảm tình với ARSENAL. Chắc chắn như thế vì bóng đá đến với em sau khi bên anh chắc chắn sẽ là hình ảnh đỏ trắng. Em xem cưỡng thì biết đội nào đâu. Nhưng rồi khi thầy nét nhăn của Wenger (anh mong thế) hay nụ cười pháo thủ, cũng có thể là nước mắt em sẽ rung động ngay, và khi đó,anh biết ARS đã bắt đầu trong em rồi. 
ARS anh kể với em là một đội bóng của chàng trai số 14 năm xưa cùng vị giáo sư với ánh mắt điềm đạm. Anh yêu ngay từ trận đấu đầu tiên khi áo đấu của ARS vẫn còn có chữ O2. Số 14 là ai? Đó là Henry, người đưa anh đến với tình yêu bóng đá qua truyền hình. Một cầu thủ có cái nhìn rất thân thiện, nụ cười rất tươi và phong cách thi đấu thì... yêu lắm. Anh không nhớ nỗi anh đã buồn thế nào khi anh ấy rời ARS...Một đội bóng từng có rất nhiều danh hiệu nhưng cũng có một chuỗi về nhì đắng cay, một đội bóng với nhiều cái kỷ lục nhưng tự hào nhất vẫn là mùa bất bại. Là một đội bóng với những đôi chân ma thuật, những phong cách chơi bóng đầy hào hoa. Đôi khi em sẽ phải tự hỏi sao mà cứ chuyền nhiều thế...bởi anh cũng đã từng thắc mắc điều đó....Khi em yêu ARS chắc sẽ có những cái tên mới, nhưng mà em sẽ được nghe anh kể về một vài người. Đó là Giroud, là Sanchez, là Bellerin hay những  Gallas, Sagna... 
Em muốn yêu một đội khác. Đó hẳn sẽ là Real hoặc Manu. 
Real của những ngôi sao đắt tiền, đẹp trai cũng là một đội anh thường xem. Bởi đó có Ronaldo. Cầu thủ anh cuồng đến lạ. Tất nhiên anh không cuồng theo kiểu đi chửi bới người khác để ca tụng anh ấy, anh cuồng trong tình yêu bóng đá chân chính, phấn khích khi anh ấy ghi bàn và buồn khi anh ấy vắng mặt. Chính vì anh thường xem nên em mới có cơ hội để yêu. Nhưng nói với em, Real khác với ARS. Với real em sẽ quen với những tiếng ồn ào trên sân, nơi những cổ động viên sẵn sàng la ó người họ vừa mới khen hôm qua. Đến CR7 còn phải bực mình thì em anh cũng sẽ không bất ngờ lắm.
Lắm tài thì nhiều tật đó em.
Mu - một thế lực thực sự trong lịch sử bóng đá. Họ đã từng có một HLV huyền thoại và số lượng cổ động viên hùng hậu với lịch sử đầy huy hoàng. Là một đội bóng của trường phái tấn công. Luôn có những cái tên để tạo nên sự khác biệt. Nhưng nếu em là Fan MU, em phải biết kiềm chế, đừng biến mình thành một cổ động viên khó tính. Qua mấy đợt sóng gió, fan MU bị đào thải đi nhiều, vì họ chỉ là fan phong trào mà thôi. Em muốn biết về MU anh cũng có đủ yêu thương để truyền cho em cảm hứng, vì anh cũng có cảm tình với đội bóng này.
Anh không muốn em làm fan Barca...mặc dù đội bóng này đầy tinh hoa chứa đựng, Đội bóng này lịch sử là của Messi, một thiên tài chắc không có Ver2. Anh đã từng ghét messi vì anh ta quá giỏi nhưng sau đó anh ấy đã quyến rũ anh. Anh không cuồng messi nhưng anh vẫn thích anh ấy. Nhưng anh ghét Barca vô điều kiện, Nhất là mấy lão như Busquest...marcherano...
Anh ghét Chelsea. The Blue của lối chơi phòng ngự đến ức chế. Một lần duy nhất anh cổ vũ chelsea xuất phát từ sự thương hại của một đội chiếu dưới trong trận chung kết CL. Họ co cụm cả trận, thua đến phút cuối và thắng trên chấm pen. Đến khi thấy nước mắt của roben (Bayer), anh không hiểu tại sao anh lại cổ vũ cho Chelsea hôm đó. 
....
Nếu em xuất phát điểm đã yêu bóng đá, thì chắc chắn rồi chúng ta sẽ chung tình yêu. EM có thể yêu Chelsea, bayer hay bất kỳ đội bóng nào...miễn là đừng quên yêu anh. Xem bóng đá trong bình đẳng và cổ vũ một cách chân thành và chân chính. Dù sao hai đội hai màu, xem nó cũng sẽ tăng phần gia vị.  Ngoài trường hợp này, nhất định em sẽ yêu ARSENAL. Anh tin là thế.!!!



Toko Caye 10/04/2015